Đời người như bóng câu qua cửa, như lá rơi bên thềm. Ngoảnh lại đã thấy mình gần đến đỉnh đồi... hãy dành cho nhau những yêu thương nồng nàn..., kẻo... một sớm mai thức dậy... không còn người để nói lời yêu thương....
Mọi hình ảnh, bài viết trên blog "Vì cuộc đời đó có đâu mà hững hờ" thuộc về Sanipriya®.
Vui lòng liên hệ tác giả nếu muốn sử dụng những hình ảnh đó.
Bài hát lễ rửa tội hay quá! Cha làm lễ khiến mẹ nhớ lại hồi đám cưới bố mẹ cũng trang trọng và làm mẹ xúc động như vậy.
Trả lờiXóa