Loading

+ Chuyện về Đinh Viết Hùng (p2)

Gã tức tốc đi tìm tổ tò vò đó nhưng vì Đinh gia trang rộng trên trăm mẫu, phòng nối tiếp phòng. Gã lại không thông thuộc đường đi nên cứ đứng ngơ ngẩn ở hậu viên mà suy nghĩ. Đang mải mê suy nghĩ cách để tìm ra nơi con tò vò làm tổ, gã không biết có 1 bóng đen đang tiến lại gần rồi bất ngờ tung một cước thẳng vào ngực gã. Đây chính là lực sỹ Điền Đô, đứng đầu đám tráng đinh của Đinh gia trang. Tay này không phải người tầm thường, lúc trẻ chỉ vì tranh nhau con dế mà đánh nhau với lũ con trai làng bên. Đánh không lại do tụi kia đông quá nên gã liều mình túm lấy 1 đứa, há miệng cắn thẳng vào mũi và nhất quyết không nhả, máu chảy ướt hết cả mồm miệng, tụi nhỏ thấy thế tưởng nó là ma cà rồng nên ù tóe chạy. Từ đó trở đi, gã chuyên tâm tầm sư học võ, công lực ngày càng thăng tiến vượt bực. Sau này khi xứ Hải Hưng tổ chức thi tuyển công chức, gã đánh bại hơn 2 chục cao thủ dành chức võ sỹ chuyên trách an ninh làng xã. Mấy năm trước vì lỡ tay đánh chết người nên gã đành trốn vào Đinh gia trang cam tâm làm nô bộc. Đêm nay trong phiên canh gác, gió mát trăng thanh, hắn thiếp đi ở bụi chuối, chợt giật mình thức giấc, thấy tên ăn mày nên gã lao vào tấn công luôn không hề lên tiếng.
Về phần tên ăn mày, do mải mê suy nghĩ nên khi nghe tiếng gió thì mũi giày của tên Điền Đô đã tới sát đan điền, không còn thời để tránh né, gã liền hít 1 hơi dài, vận khí và ưỡn ngực ra... Bùng 1 tiếng lớn, chiếc áo gã đang mặc rách tung, thân hình gã như cách diều đứt dây bay ra xa hơn mười trượng rớt phịch xuống đất. Cũng lúc đó, Điền Đô kêu lên 1 tiếng thảm thiết... thì ra khi tung ra cước đó, dù trúng đích nhưng hắn không biết mình gặp cao thủ. Nội công tâm pháp trong người tên ăn mày thật táng đởm kinh hồn. Bao nhiêu lực đánh vào đều bị dội trở lại và cơ thể hắn tự tạo ra một lực bằng như vậy đi ngay theo sau. Hai mãnh lực như hai đợt sóng ào ào tới. Vàng đá cũng phải vỡ tan huống hồ là da thịt. Chính vì vậy, Điền Đô dù khỏe mạnh cũng chỉ là 1 gã võ phu, đã bị sức mạnh của Ba Đào tâm pháp làm rách toạc hổ khẩu, mặt xanh như tàu lá chuối, ngay lập tức phải ngồi phịch xuống vận công ngăn dòng máu nóng chực trào ra ở miệng.
Nói về "Ba đào tâm pháp", đây là môn nội công thượng thừa do chính lão ăn mày Hồng Thất Lạc sáng tạo ra thời trai trẻ khi hắn nhào xuống biển tự tử vì thất tình. Nước biển mát làm hắn chợt thức tỉnh nhận ra rằng sao lại ngu dại chết vì đàn bà con gái. Nhưng lúc đó sức cạn, lại uống no nước nên hắn cứ bị sóng cuốn xa ra bờ... Ngay lúc đấy hắn thấy 1 con rắn biển đang nương theo sức sóng mà bơi... Bất ngờ hắn ngộ... bơi được vào bờ và sáng tạo ra môn nội công đó. Tuy không thâm sâu bằng Kim cang hộ thể của Thiếu lâm nhưng trên giang hồ, ít có nội công nào sánh bằng.
Chính nhờ nó mà sau khi lãnh nguyên 1 cước vào ngực, lão chỉ bắn ra xa chứ không mảy may thương tích.
Từ từ tiến lại nơi Điền Đô đang ngồi vận công, gã gằn giọng :
- Tên nô bộc kia, ta đến đây với thiện ý! Mau chỉ cho ta phòng của Đinh công tử.
Điền Đô mở mắt nhìn, thấy tên ăn mày bẩn thỉu rách nát lại đòi tìm phòng Đinh công tử, nghĩ chắc không trộm cắp thì cũng có những hành động bất minh.
- Muốn giết thì giết, đừng nhiều lời.
- Muốn giết mi ta đâu cần động thủ, khi nãy ta chỉ cần tăng thêm 2 thành công lực là ngươi thành phế nhân rồi. Mau chỉ cho ta phòng công tử ta có cách chữa lành bịnh công tử nhà các ngươi.
Nghe có lýmrgreen, gã Điền Đô bèn nén đau chỉ lối cho Hồng Thất Lạc lối đi đến phòng Đinh công tử.
Tới nơi, gã ăn mày nhanh chóng tìm được và tiêu diệt cả mẹ lẫn con mụ tò vò thành tinh. Tuy nhiên gã không ngờ mình đã bỏ sót 1 con nhộng nhỏ xíu nằm ở sát tường, đây chính là nguyên nhân của rất nhiều phiền phức sau này.
Lại nói về Đinh công tử, cái sừng ở sau tai từ từ xẹp đi và sức khỏe nhanh chóng hồi phục. Đinh viên ngoại vô cùng hoan hỉ mở tiệc chiêu đãi toàn giang hồ, thịt chất cao như núi, rượu tuôn như suốt suốt 3 tháng trời. Trong lúc mọi người no say thì Đinh công tử ... lê la chơi dưới gầm bàn cry bỗng nhặt được con nhộng tò vò còn sót lại. Do mới lành bệnh nên đầu óc còn đần độn, nghĩ đó là viên thuốc mà hằng ngày vẫn uống bèn bỏ vào miệng... nuốt luôn.mrgreen Ô hô ai tai! Những tưởng con tò vò đó tiêu tan trong bụng công tử nhưng con vật trơn nhẫy đó chợt búng mình, bám vào lưỡi gà và tìm đường chui lên não.

0 bình luận:

Hãy làm giàu nhận xét của bạn bằng những smiley này:
:)) ;)) ;;) :D ;) :p :(( :) :( :X =((
:-o :-/ :-* :| 8-} :)] ~x( :-t b-( :-L x( =))

Đăng nhận xét

Hãy để lại tên hay email để chúng tôi biết bạn là ai!

Mọi hình ảnh, bài viết trên blog "Vì cuộc đời đó có đâu mà hững hờ" thuộc về Sanipriya®.
Vui lòng liên hệ tác giả nếu muốn sử dụng những hình ảnh đó.